Trận đánh này tôi quên sao nổi, Không khí tràn mùi chết chóc quanh tôi. Và tự trên cao, như cơn mưa lặng lẽ, Sao rơi, sao rơi... Thêm ngôi nữa rơi. Và tôi thầm đoán Trong trận này chắc tôi không hy sinh. Đấy, tôi đã gắn đời mình vội vã Với ngôi sao ngốc nghếch, vô tình. Tôi đã nghĩ: Thế là qua tai họa, Thế là tôi thoát hiểm nguy rồi. Nhưng thẳng tự trời, ngôi sao lạc lối Găm đúng vào chính trái tim tôi. Mệnh lệnh: Phải chiếm điểm cao! Mệnh lệnh: Không cần tiếc đạn! Đấy, ngôi sao thứ hai rơi xuống Dính chặt vào ve áo các anh. Sao giữa trời hằng hà sa số, Sao giữa trời thừa chia cho tất cả. Không xanh cỏ, chắc tôi cũng đã Đỏ ngực như đồng đội bây giờ. Giá có con trai, tôi đã dành cho nó Ngôi sao kia như kỷ vật sau cùng. Ở giữa trời, sao mãi treo lơ lửng, Bởi nếu rơi, ai nhận thay giùm?!
© Hồng Thanh Quang. Bản dịch, ?