Nghĩa trang đồng đội không có cây thập tự, Không có những goá phụ khóc than. Ai đó mang đến những vòng hoa tươi thắm Và Ngọn Lửa Vĩnh Cửu cháy tâm can. Đất nơi này năm xưa dựng đứng như tóc gáy, Còn bây giờ là những tấm bia Ở đây không có cuộc đời riêng lẻ - Tất cả cùng chung một số phận không chia. Trong ánh lửa bập bùng xe tăng cháy, Những ngôi nhà Nga cháy khắp nơi, Cháy Smolensk, Nhà Quốc hội Đức, Cháy trái tim người lính không thôi. Nghĩa trang đồng đội không goá phụ lau nước mắt - Những người đến đây rắn rỏi hơn nhiều. Nghĩa trang đồng đội không có cây thập tự Nhưng đớn đau nào nhẹ bớt bao nhiêu?
© Phương Hoài. Bản dịch, 2007