Ngựa phi, nhưng ngựa phi khác thường
Trên đá. trên cỏ, trên thảm sương.
Kiểu phi này gọi là nước kiệu -
Có nghĩa khác đời, một kiểu riêng.
Nhưng kỵ mã luôn trên lưng tôi, -
Bàn đạp chân hắn thức tôi hoài.
Tôi sẵn sàng chạy cùng chúng bạn,
Nhưng không mang yên, không cương đai.
Lưỡi gươm còn nằm trong vỏ gươm
Không nguy hiểm gì hơn mũi kim.
Vậy đó, tôi lưng yên, chân buộc,
Miệng tôi hàn thiếc đống mắc ngang.
Lưng tôi sây sát những vết thương,
Nước lạnh làm thân tôi rung lên.
Tôi sẵn sàng chạy cùng chúng bạn,
Nhưng không mang yên, không đai cương.
Hôm nay tôi sẽ phải đua tranh.
Một cuộc đua! tôi được tôn sùng, -
Ngựa nước kiệu được dồn đặt cược,
Nhưng nóng lòng là kẻ trên yên.
Hắn thúc đỉnh giày vào bên sườn,
Trẽn hàng đẦu khích bốc huyên thuyên.
Tòi sản sàng chạy cừng chúng bạn.
Nhưng không mang yên, không đai cương.
Nơi xuất phát ngựa đang cuồng chân,
Hằm hè nhau gõ móng bồn chồn,
Mép sùi bọt, cả tôi cũng vây,
Nổi cơn điên, thịnh nộ, hung hảng.
Khán đài khen kẻ trên lưng tôi, -
Một tay đua đanh giá tuyệt vòi.
Chà, tôi sẳn sàng theo chúng bạn,
Nhưng không mang yên, không cương đai.
Không! ngọn núi sẽ không thành vàng!
Tôi sẽ vê tới đích sau cùng,
Trả thù hấn những đòn đinh thúc,
Tôi phá ngang bỏ cuộc đua tranh.
Chuông dóng lệnh! Giuổc-kê vênh vang,
Ha hả cười thắng nắm chác phần.
Chàỉ Tôi sẵn sàng theo chúng bạn,
Nhưng không mang yên, không đai cương.
Nhưng chuyện chi, sao bỗng thê này -
Tôi khoan dung cho kẻ thù tôi!
Chẳng ỉàm chủ được mình thêm nữa,
Tôi quyết không về đích kém ai.
Biết làm sao! Chỉ một cách thôi
Hất giuôc-kê đang cữỡi trẽn tôi,
Càng chúng bận lao lên phía trước.
Cỏn yên cương, người cưỡi ngã rồi.
Tdỉ đến đích, hán lô trên đường,
Trận đà, trên cỏ, trên thảm sương.
Lần đàu tiên không con nước kiệu,
Tỏi cố giành chiến thắng bình thường.
|