Khởi thủy là lời, nhưng không ý tưởng Bóng tối, hỗn mang, và khối vấn đề Và cũng chưa có những người trách nhiệm Tạo ra trật tự cho thế giới kia. ồi vì lãng mạn, mà có thể - vì buồn Khoa học khẳng định, và lời đồn dạo Rằng từ đất liền nhiều mảnh tách riêng Bơi ra biển rồi biến thành các đảo. Khởi thủy là Lời khổ đau, buồn bã Sinh trong khổ đau sáng tạo hành tinh Những mảng lớn dứt ra từ đất liền Thành những hòn đảo khắp nơi đâu đó. Trôi khắp nơi không hàng, không cước phí Xuyên qua bao thời đại, hàng triệu năm Kẻ lang thang thay đổi cả dáng hình Nhưng giữ thiên nhiên và hồn lục địa. Khởi thủy là Lời, nhưng lời kết thúc Thủy thủ kéo nhau sống khắp trần gian Và họ theo những hòn đảo đi lên Gọi chúng là “tàu” là vì cái đẹp. Nhưng giữ bờ - tốt hơn là mánh khóe Những hòn đảo kia quay trở về chăng. Chúng có trật tự đặc biệt của mình Nhưng giữ luật và thanh danh lục địa. Liệu khoa học có tha cho sự song song Trong sự giải thích có phần tự tiện Nếu khởi thủy là Lời chốn trần gian Thì không nghi ngờ lời này là :"biển!”. Và boong tàu được lau chùi chu đáo Chân cho vào, hồn huynh đệ thêm cho Bỏ lại đuôi, những con tàu tách ra Theo năm tháng rồi biến thành các đảo.
© Nguyễn Lương Thanh. Bản dịch, 2011