Ta không cần cốt truyện và tình tiết Vẫn biết ra tất cả mọi điều mà. Tôi cho quyển sách trên đời hay nhất Là quyển sách luật hình sự của ta. Và nếu như hôm nào không ngủ được Hay gương mặt không có vẻ cồn cào Tôi mở bộ luật, bất kể trang nào Nhưng mà tôi không thể nào đọc hết. Tôi không khuyên bè bạn những lời khuyên Nhưng biết họ chiếm đoạt trong danh dự. Và tôi mới vừa đọc về chuyện ấy: Không dưới ba, và không quá mười lần. Những dòng giản đơn, bạn hãy nghĩ xem Có chuyện tình mọi quốc gia, thời đại Họ có quán ván, dài như dòng ấy Có đánh nhau, bài bạc lẫn dối gian. Giá trăm năm không thấy những dòng này Sau mỗi dòng tôi thấy từng số phận! Tôi mừng khi bài viết không đạt lắm Vì dù sao, có ai đó gặp may... Và con tim như con chim bị thương Khi tôi bắt đầu mở bài ra đọc Thì máu nóng rào rạt trên thái dương Như khi người ta đến nhà dọn rác.
© Nguyễn Lương Thanh. Bản dịch, 2011