Trước năm mười bảy tôi chưa đánh đàn bà Đánh lần đầu năm lên mười bảy tuổi. Còn bây giờ, hầu như không dừng lại: Gặp họ ở đâu tôi vẫn thường “bo”. Chuyện là thế, vốn là người trí thức Thì lẽ ra chống bạo lực trong đời Tôi đã đổ đốn vào thời điểm này Xấu hổ vì thích đánh người vào mặt. Chuyện là thế: tôi chung thủy với nàng Trong ba ngày không một lần phụ bạc. Tôi không hề tiếc ba mươi tư đồng Để mua tặng em nước hoa của Pháp. Nhưng em có người bán hàng mỹ phẩm Tên anh ta là Golubyov Slava Hắn đã tặng cho em lọ nước hoa Và em đã mỉm cười khắp mọi chốn. Tôi còn trẻ và cũng hay phát khùng Tôi trình bày yêu cầu rất ngắn gọn: Rằng: “Slava hôm qua anh đã đánh Còn hôm nay sẽ tính sổ với em!” Tôi tiến đến bên nàng và áp sát Tôi dùng răng ngậm lấy lọ nước hoa Rồi ép vào thanh quản em tôi ghè Cả bên phải, bên trái đều chính xác. Kể từ đó tất cả đều sợ tôi Tôi cảm thấy đau vì điều này, lạy Chúa! Bởi vì tôi - hết ngày nọ, ngày này Đánh cho họ đau và đánh thật lâu Nhưng không hết đâu - vì họ nhiều vô kể.          
© Nguyễn Viết Thắng. Bản dịch, ?